Tâm hồn học sinh
Tất nhiên là không rồi, tôi vẫn mãi là thằng ảo tưởng.
Chắp tay viết cuốn nhật kí này chủ yếu để bày tỏ tâm tình của tôi, mới đầu tôi nghĩ nó tẻ nhạt nhưng khi gái đến tôi lại có động lực viết, viết để quên đi nỗi sầu, viết để giải đi nỗi buồn. Tình yêu dành cho một người, bây giờ đành dồn hết vào cuốn nhật kí này, có chăng nó không nói hết cảm xúc đau buồn của tôi bây giờ, nó mãi là vật vô chi
Hôm nay trời đẹp như hôm qua, sao đầy trời
Xin chào, tôi lại trở lại đây, cách hai tháng rồi nhỉ. Xin lỗi hai tháng này tôi không vào viết nhật kí được bởi có quá nhiều sự việc xảy ra với tôi. Tôi sẽ tóm tắt một thể vào cuốn nhật kí.
Sự việc cách đây hai tháng nó trôi nhanh quá, vì thế tôi chưa giám chắc là mình có thể viết đúng sự thật, có lẽ sẽ thêm bớt nhưng vẫn đúng sự thật
Từ hôm gái vào lớp học ý, ngồi cùng bàn tôi cũng hiểu được sơ qua gái là người thế nào. Cách ăn nói nhỏ nhẹ lắm, gái còn ngoan nữa vì toàn để thằng Tiến xoa đầu thôi. Tính hờn dỗi trẻ con trông đáng yêu cực, thằng Tiến trêu gái một tí thôi là nàng đâm ra dỗi. Thằng Tiến cũng thay đổi cả tính nết của nó, tôi thấy mọi ngày nó đều ngồi tâm sự với gái, thằng Tiến không còn đi tán tỉnh em khác nữa. Tôi là người ngoài cuộc nhưng có thể nhận thấy được tình yêu nó gửi cho gái lớn nhường nào.
Bạn gái ngồi cùng bàn tôi bị chuyển lên trên rồi, vì thế bàn chỉ có ba người. Lắm lúc không biết tại sao gái bắt chuyện với tôi, gái hỏi nhiều thứ lắm, nào là “Tùng có bao giờ đi tắm sông ở quê không?” “Tùng đã từng bắt con chuồn chuồn chưa?”…
Với những câu hỏi đó, tôi chỉ ậm ờ trả lời, phần vì ngại, phần vì căng thẳng khi trả lời. Dần dần ba chúng tôi thân nhau, thật ra tôi chả thân gì Tiến, tự dưng gái yêu cầu ba người về chung đường đi, nên tôi nghĩ là thân thiết
Thằng Tiến đổi nết thật bạn ạ, nó không còn kiêu căng nữa, nó hay nói chuyện với tôi, vỗ vai các kiêu rồi mời đi ăn…nhưng tôi toàn từ chối khéo.
Ba chúng tôi đi trên đường hầu như toàn nói chuyện ở quê này có gì vui không. Nhìn Tiến lai gái trên con X-men mà cảm thấy ghen tị. Tôi cũng xe đạp điện mà, vì thế mong ước gái được tôi đèo, hix hix sao thằng Tiến sướng ghê, nó oai vệ đi giữa đường, chắc nó tự hào lắm vì được đèo gái
Haiz, nghĩ mà cuộc đời bất công, nhưng tôi thấy gái rất vui vẻ, thầm đứng sau nhìn gái vui là cuộc đời tôi cũng vui lây, đây có thể là yêu đơn phương, cũng có thể là yêu một cách ảo tưởng. Thế nào thì thế, có lẽ tôi chỉ cần ngày nào cũng gặp gái với khuôn mặt thiên thần đó là tôi mãn nguyện rồi.
Gái rất đáng yêu, ngồi sau xe mà chả yên tí nào, cứ chỉ chỏ rồi hihihaha cười, nhiều thứ gái nói làm tôi cảm thấy lạ lắm, có vẻ như cô bé thật sự chưa về quê bao giờ, nhìn thấy bọn con nít đi câu cáy mà gái cứ ê ê gọi chúng nó, còn hỏi sao các em không về nhà đi, nắng thế kia mà còn đi cầm gậy chọc xuống dưới sông Rồi khi gái gặp mấy bác nông dân đang ở ruộng, tôi thấy gái vẫy vẫy tay chào các bác, mấy bác dường như thấy gái vừa xinh vừa ngoan như thế, họ cũng mỉm cười gật đầu.
Còn có một bác tốt bụng gọi bọn tôi dừng lại cho một quả dưa hấu. Thế là cả bọn dừng lại chén, buồn cười nhất là đoạn gái nói với hai đứa chúng tôi “Tiến với Tùng lấy hết hạt cho Nin( tên cúng cơm ở nhà của gái) đi”
Thằng Tiến nghe xong mà thấy uất ức nó kì kèo mãi mới moi hết được hạt ra rồi nói “sao Nin buồn cười thế, ăn hạt dưa có sao đâu”
Gái chả nói gì, chỉ cười híp mắt nhận miếng dưa rồi từ từ ăn
Còn tôi nói “Có vẻ như bạn không thích ăn hạt nhỉ?”
“ừm, Nin ăn cái gì cũng không ăn hạt”
Thằng Tiến nghe xong bất mãn nói “Ăn Thanh long thì sao?”
“mẹ Nin mua loại không có hạt”
“…” Thằng Tiến im thin thít, nó có vẻ choáng với câu trả lời của gái. Tôi cũng ùa vào trêu gái “à à, vậy lớn lên tui sẽ xin cái bằng khoa học sáng tạo một loại ngô không hạt”
“Móa” thằng Tiến đang ăn cũng phải thốt lên, nó ăn vội miếng dưa, để mau trở về, nếu cứ ở lại nghe hai đứa tui buôn chuyện, nó sợ sẽ ngất mất
Gái thì cười hihi, rồi nói “vậy lớn lên Tùng nhớ điều chế ra loại ngô đó nha”
“” tôi cũng chả phản bác được gì, nói chuyện với gái công nhận rất vui, đa số tôi toàn phải nhường vì những câu trả lời của gái rất hợp lí lẽ nhưng nó cứ làm tâm lí người nghe phải im
Đi đến một đoạn, có hai ngã rẽ, nhà tôi bên ngã rẽ phải còn Tiến lai gái thì ở ngã rẽ còn lại. Chia tay, gái còn vẫy vẫy chào tạm biệt tôi. Khuôn mặt tươi cười của gái lúc đó đã khắc sâu trong tâm trí tôi, mặc dù bóng lưng kia đã đi xa nhưng khuôn mặt của gái vẫn còn đó, vấn vương vài giọt mồ hôi của tháng 8 đổi mùa nóng bức.
Tôi về nhà chào ba mẹ, phóng vội vào phòng. Tôi vội vàng nghĩ xem lên làm một món quà gì, trong lời trò chuyện của Gái, tôi biết được rằng tháng nữa là đến sinh nhật gái rồi. Cũng vì nguyên nhân này mà tôi bận rộn chuẩn bị kĩ một món quà cho gái, thời gian viết nhật kí không còn nữa, tôi đâm đầu vào những trang web dạy làm những món quà ý nghĩa, tìm tòi mãi cuối cùng một thứ làm tôi ưng ý. Tôi quyết định hoàn thiện nó thật nhanh, thời gian không nhiều.
Hôm sau tôi đến trường, khung cảnh vẫn vậy mà trái tim tôi như nảy nở. Nàng hôm trước có nhắn tin gửi nói mời tôi đến mừng sinh nhật nàng. Đúng như dự định món quà cũng gần xong, chỉ chờ ngày ấy đến mà thôi